Tuesday, February 22, 2011

Bánh mì tự nướng

Bữa nay mới đầu tuần đã gặp tai nạn thảm khốc, huhu. Chắc cả tuần nay sẽ nằm bẹp trong nhà không ra đường luôn quá. Số là dzầy, sau bao ngày lần lữa lười lọc, cuối cùng mình cũng đã dồn quyết tâm cắt tóc cho đẹp chai. Chuyện cắt tóc thì ai hay đọc blog cũng biết mình đã tự xử bao lâu nay rồi hen, nói chung này càng lành nghề, cắt nhanh gọn lẹ đẹp đẽ lắm, tự sắp trễ giờ đi tập gym. Nhưng mừ, trời ơi lành nghề vậy chớ 1 chút sơ sứt là tàn đời trai trẻ Crying Thôi đành chờ vài bữa nó mọc lại rồi cạo lại chớ sao giờ, có chơi có chịu, rút kinh nghiệm lần sau (mà sau bao nhiêu lần vẫn chưa rút hết Laughing)

Tập gym dạo này wải dễ sợ, vô tập 2 phút là mồ hôi đầm đìa cho tới lúc đi dìa luôn mà six pack thì chờ wài không thấy đâu Big Grin Nhưng mà thôi kệ, tập cho phẻ là tâm hồn dzui dzẻ cái nó điều khiển não tiết hóc môn cái mặt trẻ đẹp mí hồi Big Grin Cái nay lúc đi dzìa, cầm cái áo để trên băng ghế gỗ cái bị miếng dằm nó găm dzô giữa móng tay với thịt éc éc… nhưng chưa hết, đề nghị đọc tiếp…

Về chạy lạch bạch đi coi film free. Phim Đức, Der ganz große Traum (The pretty big dream – mình dịch đại). Phim nói về thầy giáo Koch dạy tiếng Anh thử nghiệm cho một trường trung học Đức sau chiến tranh (lúc đầu mình tưởng thầy người Anh mà tên cứ cock này cock nọ mình ngợt nhiên lém các bạn Laughing). Ta nói mới mí chục năm trước thoai mà lớp học Đức nó như Nhựt Bổn é, mình không dám so sánh với cái nước mà ai cũng biết là nước nào đó. Thầy dzô lớp là tụi nó đứng phắc dậy, nghiêm trang im lặng, thầy nói gì nghe đó, đứa nào hó hé là ra ngoài lấy roi mây wứt ngay không nói nhiều. Thời đó nước Đức chưa biết đá banh là gì, vậy là ai cũng đoán ra người thầy này sẽ thay đổi các em học sinh và thay đổi nước Đức thế nào òi hén. Phim cũng vui vẻ hài hước dạng Le Petit Nicolas nhưng hông vui và dễ thương bằng. Coi cho biết cách đây vài chục năm nước Đức nó cổ hủ thế nào, sau đó vài chục năm giáo dục và nhân quyền của nó phát triển thế nào. Phim cũng nghẹ nhàng dễ thương, nhiều đoạn cũng bồi hồi xứt động và tất nhiên không thể thiếu những đoạn sôi động phấn khích với bóng đá. Cuối phim nó hiện mấy dòng chữ cho khán giả đọc mình thích nhứt đoạn này:

Tuy nhiên sau đó bóng đá vẫn bị cấm ở nhiều nơi trên nước Đức.

(ngừng)

(từ từ hiện ra)

Còn ở Bayern tới tận 1927 mới hết cấm (cả rạp cười Laughing)

Coi phim xong vừa đói vừa oải về nhà chỉ muốn chiên cánh gà ăn rồi nằm ngả ngửa, vậy mà vô bếp cái thằng 2 đứa hàng xóm ngồi ăn bánh mì. Số là hồi chiều Sami nó thử làm 1 ổ bánh mì thế là mình cũng nhào vô ăn thử. Tuy nó làm lần đầu tiên, bánh mì theo công thức thuộc loại “rất đơn giản” nhưng ta nói cầm nguyên ổ cưa hoài mới được 1 lát Laughing Nói chứ cái vỏ ngoài dày và cứng xíu nhưng rất giòn, ruột thì đặc vừa phải mà các loại hạt trong đó cũng thơm. Tóm lại là ăn cũng ngon á, rẻ nữa, có điều làm thì cũng nhanh gọn dễ dàng nhưng chờ hơi lâu Big Grin Mà 3 thằng đờn ông thế là thành một cái chợ, đồ ăn bày đầy bàn cái tụi nó kéo bàn bự ra (và mình bị dập tay tới giờ vẫn hông gõ bàn phím được Crying) Tụi nó nói cuối cùng cũng ngồi ăn tối chung 1 bữa (tuy thiếu 2 thằng), mà tụ tập thế nào thằng Stefan cũng lôi 1 lọ cồn đo đỏ ra (mèn ơi tội lỗi quá mới T2 nhưng dứt tuốt Big Grin). Lúc sau có thêm bạn Sami nhập tiệc nữa. Sẵn tiện mình đem tụi nó ra thử nghiệm món chè đậu xanh (mình có nói nó khen dữ dội mí bạn cũng hông tin đâu khỏi nói Big Grin). Ò mà chắc tại bình thường tóc mình mượt mà óng ả đẹp dữ dội lắm nên nay thấy mình đội nón tụi nó kêu mình lột ra cho coi Laughing Mới cắt tóc có mấy tiếng mà được khán giả iu cầu cởi nón 2 lần, ta nói sao không lựa lúc cắt thành công mà yêu cầu trời? Chắc lần sau mình làm cái đầu thiệt đẹp rồi giả bộ đội nón, ai kiu cái mình giả bộ từ chối không lột, tới lúc lột ra nó mới trầm trồ ngưỡng mộ lác hết cả mắt hen Laughing

Thôi rượu đang nói, giờ mình ngủm đã mai mình tiếp tục sự nghiệp đẹp trai sau Rolling on the floor Hẹn gặp lại các bạn trong lần say xỉn tới CryingLaughing

No comments:

Post a Comment