Tuesday, March 24, 2009

Tuyệt vọng tình lây lất

(tiêu đề entry câu khách rẻ tiền – lây lất = playlist thoai Laughing)

Trong máy tui có một cái playlist kêu là Tuyệt vọng list (mà chắc sau bữa nay phải đổi tên nó thành Tuyệt vọng tình lây lất nghe cho diễm tình thiệt quá). Lâu lâu tui lôi ra nghe chơi cho đời tuyệt vọng vậy mà, giống như những ngày mưa gió như hôm nay, khi có vẻ như cuộc sống tối om không còn chút hy vọng nào le lói dzậy đó…

Nhạc được chọn cho cái playlist này cũng cảm tính lắm, có bài đen tối đến cùng cực, có bài nhẹ nhàng tươi sáng thanh thoát, mà nhảm nhí nhứt là nhiều bài lời lẽ chả ăn nhập gì tới cái playlist, nhưng mà đảm bảo bài nào nghe cũng phê như con dê…

Cũng lâu rồi không update + nghe cái list này nên chắc chắn là có nhiều tuyệt tác tuyệt vọng bị bỏ sót, xin bạn nghe đài thứ lỗi. Rồi, giờ bạn nào muốn nghe đặng dễ gia nhập cái cờ lúb su i sai thì nhào vô.

  1. Shawn Hlookoff - She Could Be You (Kyle XY Season 2 Soundtrack)
  2. Scott Cooper - Tilt-A-Whirl
  3. Adele Chasing – Pavements
  4. Jimi Blue - All Alone
  5. Nguyễn Xinh Xô - Something Here Inside
  6. A Fine Frenzy - Almost Lover
  7. James Blunt - I Can't Hear The Music
  8. Alison Krauss duet with Brad Paisley - Whiskey Lullaby
  9. Rascal Flatts - What Hurts the Most
  10. Avril Lavigne and Chantal Kreviazuk - Oh Holy Night Maybe
  11. Melinda Doolittle - If I'm Not in Love
  12. Brandy Long - Distance Interlude
  13. Brandy Long - Distance
  14. LaKisha Jones - Bye Bye
  15. Katharine Mcphee - Better Off Alone
  16. Dido - Don't Believe in Love
  17. Damien Rice and Lisa Hannigan - I Remember
  18. Glen Hansard and Marketa Irglova - If You Want Me
  19. Marketa Irglova - The Hill
  20. Glen Hansard - Say It To Me Now
  21. Rachael Yamagata - Even So
  22. Damien Rice - Cheers Darlin’
  23. Damien Rice - Rootless Tree
Nghe thử ở đây.
Load toàn bộ playlist ở đây và ở đây nữa.

Detail review for tracks coming as soon as I have time and/or in the mood... (yeah, we all know how my mood goes up and down)

Monday, March 23, 2009

L!

and the worse kind of it, the kind doesn’t fight…

Friday, March 20, 2009

Stupid emotional things #1

For those who doesn’t know me well, I’m emotional, sensitive, sentimental, stupid, mushy or whatever word it is… So get used to it or get out of here.

And I just know this series will be kept running for a while, until maybe, the day I die…

1. Well, this emotional thing isn’t stupid at all.

Thank you Ewgeni, Ernst, Stephan, Nils, Simon, Pine, Louis and even Paul for supporting and helping me, for being there for me, even when I chicken out and want to give up.

I FAILED. But I’m not sad. OK maybe a little, it could have been much better, but I deserve that. I’m happy for Louis and sorry for the people who underestimated me…

Ohne_Dich_ist_alles_doof2

2. “We need to talk”
I can’t stand it any more. I know something will be broken, but it’ll be broken anyway… The hard part is when… and how…
xx D.

3. And to someone in BKK right now. From Stuttgart with love.
Now this is really stupid.

Wednesday, March 18, 2009

Chinese Restaurant

Well, I was back in Stuttgart on late night Saturday after a long week away . Mai, one of the new friends, who was with me the whole trip, convinced me that we should enjoy our last day of the trip by eating out, though we spent a lot of money in the past week.

So we went to this Chinese fast food restaurant in the city where I, S. and José once had buffet. Actually, I find the food there nothing like Asian food, they’re just well, chicken wings with salt, noodle with salt, veggies with salt and some other things with salt... but I was surprised by the fried rice with egg and chicken I ordered that day. I thought I found my new favorite take away for some depressing days that I want to treat myself something nice.

Oh did I forgot to mention the waitress? She’s a small middle aged Chinese woman, who I think also is the wife of the restaurant’s owner. She asked us in German “Do you speak Chinese?”, “No, we’re Vietnamese” – said my friend. She surprised us by answered in Vietnamese asking us what we want to order. LOL, she reminded me of the District 5 in Ho Chi Minh City, the chinese food center of the city where Chinese/Vietnamese live and speak Vietnamese as good as their own language.

The waitress brought me a dish of fried rice and my friend a dish a noodle along with 2 pairs of spoon and fork wrapped in napkins. After tasting my friend’s food and my own, I started to notice my friend’s behavior was kinda strange… She suddenly didn’t talk much, silently finished her meal which I knew had something to do with the Chinese, but I was busy looking at some young hot couples sitting next to us and I swear some of them looked back and smiled at me .

I went upstairs to the bathroom. OMG unlike some cheap fast food restaurants, there was hot water in the bathroom, but ONLY hot water, I mean boiling hot water can you believe it? When I came back, it looked like the owner had asked my friend if she wanted to pay, although she hasn’t finished her dish yet (but the portion was too much, I must say, but still, isn’t it rude?). So we paid and received our change back on the table. Yes the owner put it on the table and went away without saying anything.

As we walked out of that place, my friend started to talk and here’s the detail in the eyes of a woman (Yes, the women’s observation is more complicated than us men).

  • We don’t have trays while other have.
  • My friend’s noodle was cold and was only reheated by microwave for 1 or 2 minutes.
  • The restaurant owner insulted his workers with harsh words in front of the guests.
  • Their attitude changed after we told them we’re Vietnamese. Needless to say, the owner was rude to us, asked us “Wanna pay?” from a mile away, came to our table, took the money we put there and walked away, came back with changes put them hard on the table and walked away again.

Why Chinese people have to treat us that way? After what they have done and intend to do with our country? Can’t they at least, as the restaurant owners, pretend to be polite to their guests?

Well, no wonder we don’t like them.

And I thought I can finally have some nice Asian meals some time… Well bye bye chinese restaurant!

Sunday, March 15, 2009

Home sweet home

I’m home, finally!

I’s been a week full of ups and downs, but mostly joys and… rain.

I’m glad I decided to make this trip and kept it up to the plan.

Thanks Tuan, Mai, Triet, Ly, Long for a wonderful time together.

And *yay*, I’m home


More on this later…

Thursday, March 12, 2009

Mini Blogs 2

IMG_9016
Đang ở Hannover, mới từ Hamburg về.
Kiệt sức....
Bực bội bài bạc...
Nhớ nhà... Nhớ cái giường... Nhớ những ngày nằm dài không lo nghĩ...
Buồn...
... ngủ.
Washington D.C. và đâu đó Thailand…
Má ơi pa T. này ngáy ghê quá…

Friday, March 6, 2009

Sết wánh

Trước khi kể chuyện mình bị sết wánh, mình xin được giới thiệu với các bạn là mình có tin vui nè nha:

  1. Đầu tiên, xin chân hân hạnh được… bất ngờ thông báo với các bạn rằng tui thi đậu môn Numerisch und stochastische Grundlagen der Informatik (Tạm dịch là Nền tảng số học và xác suất thống kê trong công nghệ thông tin – ẹc ẹc tên dài quá) rồi nha . Nói là bất ngờ là tại vì chính tui cũng hông tin nổi, tui đạt số điểm tối đa mà tui tính nhẩm sau khi ra khỏi phòng thi nha. Môn này không có lấy điểm, vượt qua được em nó mừng quá trời quá đất luôn. Nghĩ tới viễn cảnh chịu tra tấn 1 kì nữa chắc chết
  2. Cả tuần này trời nắng ấm, áo quần cứ gọi là phây phây bay bay phấp phới trong gió mà không thấy lạnh gì hết ráo. Mùa xuân sắp tới, cầu trời cho hoa lá mọc lè lẹ đặng chuyến đi chơi tuần sau của mình thêm phần thi vị hương sắc…

Rồi giờ kể chuyện sết wánh, mà phải chi được tình iu sét đánh còn đỡ

  1. Chuyện đi thi…
    Hôm đó đẹp trời bạn dậy sớm chuẩn bị đi. Tới phòng thi sao nhìn không thấy đứa nào quen hết trơn, kì ghê. Rồi nha, bạn thấy hơi hơi ghê rồi đó nha, nhòm qua ngó lại thấy đúng môn thi rồi mà ta

    Gọi điện cho Paul…
    Nó kêu thấy cái cần cẩu màu vàng không? Ừa, chui xuống dưới đó đó.
    Ê phòng nào mậy?
    K2
    Ừa để tau chạy qua.

    Vậy là lẹt bẹt chạy qua, chui xuống khu K2, chui vô đại cái giảng đường to trước mặt. Éc, cũng không có đứa nào quen hết vậy cà Hỏi nhỏ ngồi hàng cuối phải thi môn này hông mậy, nó kêu ừa, mày kiếm tên mày đi, mấy chỗ kia kia kìa…

    Lach bạch kiếm hoài không thấy cái tên mình chỗ nào…

    Chạy ra ngoài gọi điện lại cho Paul… Alex… Simon… Không đứa nào nghe máy hết, sát giờ thi quá rồi, làm sao giờ… Bành bành bành, sét đánh tứa lung tung…

    Không sao. You’re a strong confidant man… Tự tin không nhờ Kotex, mình chạy như điên về cái phòng ban nãy cách đó mấy dãy nhà, mình tin chính mình, mới coi phòng hôm qua kỹ lắm mà…

    Vô tới nơi thì người ta bắt đầu làm bài rồi, pa coi thi đon đả chạy lại chìa cái danh sách cho mình kiếm tên. Íu có luôn Wành wành wành… Mần răng bi chừ??? Lúc đó pa coi thi mới thẻ thọt thều thào kiu mình thôi vô ngồi làm bài đại đi, mốt tính sau…

    Mà bài thì khỏi nói, đề còn không hiểu mà, cứ a b c d lần lượt mà wánh vô thôi. Cái này không phải tin sét đánh, trước khi đi thi là biết rồi .
  2. Bữa thứ hai mới trở lại tái khám. *Bùm bùm bùm*. Từ giờ trở đi bạn chính thức thương tật vĩnh viễn, y học bó tay rồi nha…
  3. Sáng hôm qua gặp Dominik ngoài hành lang nó cười thân thiện xởi lởi hỏi
    Ê, mày làm cái toilet vậy hả?
    Ớ, tao có làm gì đâu.
    Coi đi mày, hay ho lắm *cười chói lóa *

    Tưởng có phép màu nào cho cô tiên hiện ra chà nhà tắm trắng sáng hơn quảng cáo Im con Dzịt, mình chạy xuống tầng 2 coi cái thì

    Bành!!!


    É é é, cảnh tượng phải miêu tả sao ta…

    Một màu nâu nâu, chấm thêm vàng vàng,
    Một màu nâu chấm thêm vàng tóe tòe loe

    Vậy mà đứa nào gây ra hậu quả chiến tranh đau lòng đó không thèm dọn cả để cả ngày trời không ai dám vô đó… Mà thiệt ra giờ mỗi lần muốn vô đó đánh răng mình cũng còn thấy ghê ghê… Chắc phải chuyển địa điểm đánh răng xuống nhà bếp…
  4. Nhưng mà những tin đó không sết wánh bằng cái tin Paul nó hé lộ cái toẹt cho mình hôm qua: Thứ 7 tuần sau phải đi Review.
    ……………………………………………*silent thunder sound here*……………………………………
    Lặng câm… Thiệt không biết nói gì. Kế hoạch lên cả tháng cầu trời khấn phật cho đừng có gì trục trặc cuối cùng cầu gì được đó luôn, rồi dzui. Khỏi đi đâu hết hen… Niềm vui nhỏ nhoi mong manh của mình cũng bị tước đoạt mất…