- Tuần này cục đời mình bắt đầu khởi sắc chút chút, tự giờ là mùa thu rồi nè mí bạn, lá đã bắt đầu đỏ đỏ vàng vàng rồi nha mí bạn, mà mùa thu có gììììììììììì? Có TV Series cho mình coi thoải mái chớ gì
Túm lại là ngày nào cũng có vài tập để mình nghiền (ngẫm), trốn tránh thực tại, trừ chủ nhật ra
- Ò, bữa T6 (24.9), sau 13 ngày chờ đợi, cuối cùng quà bạn Pine tặng mình cũng tới nơi. Đồ TQ rẻ tìn (cám ơn bạnnnnnnnn
) nhưng mừ mình hy vọng gởi bên Mẽo qua nó không hư lẹ như 2 cái trước. Hơn 2 tháng rồi thằng quỷ Discount Disc bên UK nó không trả lời thư bảo hành cho mình, làm tốn 3,40€ gởi hàng rồi mong mỏi chờ đợi trong hy vọng.
Hai tháng trời không có nghe nhạc nhẽo gì hết, chỉ bấn quá mới chơi đỡ cái Creative E365 mí năm rồi không còn bass biếc gì hết ta nói cuộc đời ủ rũ dễ sợ. Nay ta lại có tai nghe, thế giới lại sống động phim ảnh lại hoành tráng tét háng, nghe mà cứ vỗ trán khen hay
Lần nữa, cảm ơn bạn Pine vì món quà nho nhỏ của bạn (rồi, vậy là huề hén)
- Bữa T7 mình đi bơi, vừa bước vô phòng tắm xả nước cái thấy cha kia đứng đó… đánh răng…
Xong lát hồi cái ổng đứng đó cạo… let’s say cạo râu… ta nói… - Ò, mà nhắc đi bơi mí nhớ. Tự nhiên mấy tuần trước cái kiếng bơi mình bị đóng sương òi. Hix, ngày nào em còn trong veo, nay em đã tèo như là mỡ heo… Giờ chắc phải mua cái chai thuốc chống hơi nước xịt vô thử. Ở ngoài phố không thấy bán, trên mạng thì tốn tiền ship tính ra cũng chục đồng tiếc tiền quá. Hay ta mua đại cái mới, vì dù gì mùa đông trời không có nắng đeo kiếng đen trong nhà cũng không thấy gì, mua thêm cái kiếng trắng nữa
. Mà thôi, 4€ tiền ship còn tiếc thì nói gì 30€ tiền mua kiếng mới…… Số mình trời định không được cái body như anh Phelps mà
- Tuần này là dọn qua nhà mới rồi nè. Chưa dọn đồ bỏ vô thùng nữa, mà thôi nghĩ tới viễn cảnh đánh răng đi tắm không phải thắp đèn cầy là mừng rồi
.
Ừa bữa T7 mình mới đi xin được bộ dĩa cũng đệp (tuy nhiên nó có mạ kim loại nên không chơi microwave được), 2 cái nồi, dao này nọ, nói chung nhìn cũng cũ cũ có cái rỉ sét nữa thí ghê, lựa hoài mới được vài cái OK. Cuối cùng bà đó kêu ê nhiêu đây tao lấy mày 5€ được hông? Ẹc. Thiệt ra nhiu đó 5€ cũng rẻ rồi, nhưng mà mới đầu mình tưởng miễn phí mới hăng hái đi xin về đó chớ. Thà là bả đăng đồ cũ bán rẻ đi là mình dzui dzẻ òi… - Mà tự nhiên mình sắp chuyển nhà cái hàng xóm nó đi đâu mất hết. Thằng phòng kế bên còn mượn mình cái TV với sợi cáp chưa kịp đòi lại, với mình định chôm cái nồi xịn kia để nấu phở, mà tụi nó đi hết òi không hỏi được sao giờ, có nên chôm luôn hông? Nàm dzậy thấy sao nòng áy láy quá
Monday, September 27, 2010
Hí hí… mùa thu…
Friday, August 13, 2010
Home
1. Thi cử qua rồi, giờ còn có 2 tháng hè với 1 môn thi… Thôi trời kiu ai nấy dạ, chuyện tới đâu hay tới đó, cùng lắm nhận dắt chó thuê kiếm tiền nuôi cha mẹ già…
2. Bữa nay đang ngồi trong phòng chờ bác sĩ thì tự nhiên có điện thoại. Có điện thoại là biết có chuyện chẳng lành rồi đó, chớ bình thường có ai nhớ nhung gọi điện cho tiền tui đâu. Y như rằng, có em gứa kia từ VN gọi qua hỏi thăm mình nối dây mạng chưa, năn nỉ mình post hình má lúm đồng tiền đẹp trai cho ẻm coi. Ẻm đang nói chuyện mà nhỏ nào bạn ẻm cứ xỉ nhụt ẻm bò bò bò, hay có khi em kia ăn trúng thịt bò điên cứ thấy ụm bò miết. Tội cho mình đang thoi thóp mà phải dạ dạ thưa thưa tiếp chuyện ẻm.
3. Để kể cho nghe bữa nay ông bác sĩ làm gì nha. Theo kế hoạch dự định là bữa nay mình được sửa mũi đẹp trai ngời ngời rồi, vậy mà hổng biết sao sau khi ngồi chờ 15’, ông bác sĩ dzô kiu đẹp trai vậy rồi sửa mũi chi nữa? Đẹp hết phần người khác sao? Cái ổng ác độc lôi ra 2 miếng bông gòn dài dài chừng ngón tay trỏ nhúng vô loại độc dược gì đó rồi xài một cái nhíp dài thiệt dài nhét nhét miếng bông gòn vô sâu trong mũi, trời ơi ta nói tình thôi xót xa nước mắt chảy ra lìa lịa luôn nha. Một hồi sau ổng kéo hai sợi dây ra cái thọt, phán: giờ phải làm một cái computertomographie mới được. Tự nhiên mũi con người ta đang thở ngon lành 1 bên ổng làm sao nước nó chảy ròng ròng ra ướt hết nguyên bịch Tempo, giờ thút thít thở bằng miệng. Ai dzô nhà mình là thấy cái bịch rác trong phòng (không có thùng rác nha, thứ đó xa xỉ quá) trắng xóa một màu giấy, đầy ự một bịch. Cứ thử nhẩm tính 1 cuộn giấy 200 tờ, mỗi lần xì mũi mình xài 1-2 tờ, vậy mà có lần kỉ lục 1 ngày xài hết 1 cuộn đó
4. Mỗi năm cứ tới độ này là mình xì trét dữ tợn. Tự vì sao? Tự mỗi năm kí hợp đồng nhà một lần, mà cái nhà này thiệt là ức chế, muốn đi từ năm đầu mà cuối cùng mình bị vướng lại đây 3 năm rồi. Năm ngoái về VN đúng lúc sắp hết hạn hợp đồng nên không tính, chớ 2 năm trước đó tìm nhà phải nói là tuyệt vọng luôn. Nhà rẻ thì hiếm, mà có cũng đâu phải dễ dàng mà thuê được, phải tranh giành với hàng chục mạng khác. Mà nếu được chọn lựa người ở chung thì mấy bạn chọn thằng tây nào nhanh nhẹn hoạt bát dzui dzẻ sạch sẽ tài chính đảm bảo không sợ quịt tiền nhà, hay 1 thằng nước ngoài nào đó nhìn hông đáng tin tưởng? Tóm lại là ác mộng. Gọi điện hỏi thăm coi hàng chục căn nhà, nhà nào cũng OK muốn thuê mà mấy bữa sau gọi lại (chớ không hề gọi lại cho mình) toàn là nghe từ chối không à. Nói chung cái cảnh không nhà không cửa lang thang nó khổ mà tốn kém lắm, nhưng năm nào mình cũng nuôi mộng chuyển nhà.
Năm nay cũng vậy. Bữa giờ kiếm nhà gọi điện viết mail hẹn quá trời. Quá ngán ngẩm, hôm qua coi cái nhà đầu tiên mình quyết định lẹ làng chơi luôn, chắc ông chủ nhà thấy mặt mình sáng sủa thông minh hiền lành chất phát nhân hậu đảm đang ổng ừ luôn
Định viết về nhà mới mà thôi thấy blog cũng đã dài, mình cũng đã mệt, thoai đi ngủ cho khỏe, mốt chuyển qua rồi nói luôn.
Chỉ nói trước cho mấy các bạn nghe: giờ ai qua Stuttgart có thể ngủ ké nhà mình rồi đó nha Qua ít người thì ngủ chung cái ghế/giường sofa, qua nhiều người thì mấy bạn nằm đất hay ngoài hành lang, mình hy sinh ngủ trên ghế. Còn bạn nào có khách sạn 5 sao sẵn sàng đón tiếp mà cứ thích ngủ với mình thì mình sẽ xem xét (còn tùy độ tuổi, body với độ giàu có
). Các bạn yên tâm, mình không có trọng nam khinh nữ, ai tới mà mình ghét thì mình đạp xuống đất ngủ hết khỏi lo
Tuesday, February 9, 2010
Có khi nào gặp lại? - miniblogs #12
“Sao tự nhiên sáng ngủ dậy thấy buồn trong lòng như người iu đi lấy chòng vậy bay?” – My status update 8/2/2010 8:20am
Thiệt ra hông ai hỏi mình bộ người iu đi lấy chồng thiệt hả? Thôi để mình trơ trẽn tự trả lời luôn: Hông có Bộ tui có người iu (dù cũ) hay sao mà đúng được trời
Dzậy mắc mớ gì? Thôi để tự trả lời tiếp. Tự dzì mình quỡn đó mà
Hôm nay mới biết, từ đầu năm tới giờ mình đứt liên lạc với 4 người rồi (note to self #1*). Một số người thì bị đứt mất sợi dây chuông chùa rồi, một số người thì không muốn liên lạc gì với mình. Thiệt ra thì mấy người đó cũng hông thân thiết qua lại gì nhiều, trừ bạn Fl. ra thôi. Nhưng mà dù gì cũng thấy tiếc, tại vì mỗi bạn đều có chút gì đặc biệt… Rồi cũng tự hỏi, chuyện gì đã, đang và sẽ xảy ra với họ. Liệu phút giây nào đó họ có nghĩ tới mình?
Và…
…có khi nào gặp lại?
Cảm giác phát hiện ra bạn Fl. có bạn mới không biết là buồn hay vui. Chỉ biết là nhiều cảm xúc… Ừa, không có bạn nào lấy chồng hết, nhưng tự nhiên muốn nghe cái bài nhạc sến đó ghê, hehe.
“Smart people took marriage seriously. Mature people went to college and started careers before they got deeply involved in a relationship.” – Stephanie Meyers
Cái câu này không liên quan gì nhe, mới đọc được hôm nay nên post lên cho dzui. Nó hổng có triết lý gì sâu xa, hông có hay ho gì, nhưng tự mình thấy nó đúng, ít ra là cũng đúng với quan điểm đó giờ của mình.
Ờ quên, cái * đó là để đánh dấu lại mình ghi nó ở chỗ nào, chứ mình hay có tình trạng viết tắt, nói tới người này người kia cái mấy năm sau đọc lại không biết nói tới ai hết Mà thôi, coi như mí người đó không đủ sức nặng ở lại trong lòng mình đi, vậy hen.
Saturday, October 31, 2009
Status update
It's halloween and Saturday night and an official holiday in Germany. I have 2 invites to 2 different parties from 2 very nice friends.
Next Friday I have to decide if I wanna paarrtey with my college mates or go out with S. (free entrance, VIP Status). OK, maybe both...
And on the Saturday 2 weeks from now, I have another invite to an adult party (21+ only, don't know what the hell they'll be doing there) which is both tempting and, well... somewhat dangerous hähä... But they all confirm my last status update :-)
Love you guys
xx
Friday, October 30, 2009
Mini blogs #9
Sau bao nhiêu lâu để nguồn cảm hứng ngủ sâu, bữa nay gặp bữa trời sương mù, mình lôi máy ra chụp cảnh đêm.
Ý tưởng có sẵn: Đường lên thiên đường. Đường tàu dây kéo cổ kính ngay gần nhà mình được thắp đèn cong cong uốn lượn, dẫn đến nghĩa trang trên núi, lại mờ mờ ảo ảo khói sương cộng với ánh sáng bị ô nhiễm từ khu đô thị phía dưới, tổng thể bức hình được che bớt bởi vài nhánh thông khiến khung cảnh càng trở nên huyền bí.
Sẵn sàng… Bật máy lên ngắm. Chụp thử. Hết pin…………………………………………………
Chạy lên nhà sạc chút, lấy ra chụp đỡ.
Khi đi lấy thư ngang qua hiện trường thì đèn đường tàu nó tắt mịa roài…
Dzậy là Sky Spirit kêu mình nên từ bỏ mộng chụp hình sao?
Wednesday, October 28, 2009
Not So Mini blog
- Giai đoạn 2 của chương trình học khác hẳn với 4 HK đầu. Sự khác biệt rõ ràng nhất là chương trình học không còn cố định và bày sẵn cho xơi như trước nữa. Mọi người phải tự lựa chọn môn nào mình muốn (và có khả năng) học, tự chọn trình tự, chọn chuyên ngành, chọn ngành ứng dụng… blah blah blah blah… nói chung rất nhiều thứ phải tìm hiểu và chọn lựa, nhưng ngặt nỗi là người Việt Nam nói chung và châu Á nói riêng (theo nhận định của mình) có cái kĩ năng quyết định (decision making) rất là kém. Mà mình thì nói không phải khoe chứ cái áo cái quần còn không quyết định được mua cái nào thì trình độ tới đâu mí bạn biết rồi đó :D
Học kì này mình chọn nhẹ nhàng có… 5 môn :-< với áp lực là phải đậu hết. Chưa gì mà thấy lịch học 4 kì còn lại căng như dây đờn rồi đó nha, bởi vậy mới bắt đầu học kì có 1 tuần rưỡi mà mình cảm thấy chưa bao giờ xợ hãi như lúc này… Căn bản là dù có (hơi hơi) cố gắng, mãi mãi người nước ngoài vẫn thua thiệt so với người bản xứ…
Nhìn đi nhìn lại thì thấy cái chương trình học cũng hay ho lắm. Haha, chắc mình bịnh thiệt rồi, dạo này mê học nữa chớ :)) Mờ thiệt, chương trình học và những kì nghỉ hợp lý làm sinh viên có hứng thú (dù mấy pa giáo sư nhanh chóng làm mình hết hứng). Mình muốn học cho hết, muốn thử cho biết, muốn đi nước ngoài học, muốn điểm thiệt tốt. Nhưng mờ……………………… hehe :D :D - Cuộc sống sinh viên đúng là thiên đường (nếu bạn có tiền). Lâu lâu được lôi đầu ra tặng hàng thử như mình tuần trước, gì cũng được giảm giá, được ưu đãi, không phải lo nghĩ nhiều miếng cơm manh áo (nếu bạn có tiền). Học, ăn, cuối tuần đi chơi với bạn bè, ăn gì đó ngon ngon uống gì đó cháy cháy cổ lắc gì đó giải phóng năng lượng xả xì trét thì còn gì sướng hơn (tất nhiên nếu bạn có tiền).
Mà mình thì không có tiền…
Nhưng không có nghĩa mình không dzui dzẻ được. Mỗi ngày đập đàn một chút, học mấy môn nhảm nhí, cũng ăn, cũng uống, cũng chơi… Chết đói tính sau :D - Bữa nay lang thang vô tình quyết định lượn vô nhà sách kia coi. 4 tầng, thảm màu sẫm, kệ sách màu sẫm, ánh sáng vàng làm sách và mấy cái đồ linh tinh này nọ nổi bật ghê, nhất là đồ trang trí noel. Có nguyên mấy dãy ghế êm ái cho mọi người ngồi đọc sách, hay nếu thích thì có bàn nguồi uống cafe và ăn nhẹ. Có chỗ vui chơi cho trẻ em. Giống nhiều tòa nhà ở đây, không gian được thiết kế rộng rãi và mở ở giữa nên các tầng có thể nhìn thấy được tầng khác. Trên trần nhà cao nhất có gắn đèn màu trắng và tím rất dịu dàng. Nói chung là lượn lờ trong cái không gian đó cảm thấy rất thoải mái… Mình nghĩ nếu mà mình học cái này không xong chắc mình chuyển qua học kiến trúc ngành nội thất quá. Có ai tài trợ mình 10 năm học nữa không? Học xong mình thiết kế cho cái nhà đẹp nộng nẫy nuôn :D
- Lượn qua lượn lại trong cái nhà sách đó, đọc hết trang đầu của The Lost Symbol, rờ đủ thú bông, khoái chỉ với cục magnet in chữ MORGEN LATTE =)) Câu đầy đủ là “sáng sáng tui uống 1 ly Latte Macchiato”, có 2 chữ SÁNG với LATTE được in to :))
Quên, quay lại chủ đề chính. Sau khi nhòm ngó sờ mó cho đã rồi mình mới đặt chưng vô lãnh địa cookbook. Trời ơi ta nói đang đói mà coi sách nuốt nước miếng ừng ực. Nhắc mới nhớ bữa trưa nay mình ăn cái Croissant nhân xúc xích phô mai (ực), nó giòn nó béo nó thơm gì đâu (ực ực). Quan trọng là giờ mình biết mình vẫn còn ước mơ mà mình hứng thú theo đuổi (không như em M. cùi bắp cùi lúa nói cả đời mình không biết ước mơ là gì): Được ăn ngon được ăn Gourmet. Giấc mộng Pastry sống lại trong ta…
Thôi nhảm đủ rồi, ngủ :D :D
Saturday, October 17, 2009
Mini blogs #7
In just over a month back here I managed to break:
- 2 favorite glasses of mine
- a mug
- a dish
- dropped a dish but luckily it wasn’t broke
- my laptop table *
- my bed (well I did nothing but there it is, broken) *
- my nose (well not exactly…)
- someone’s heart and counting…
- my own rules of morality…
…Well I guess people change…
Edited: Just right after I posted this entry, I broke an egg unintentionally…
* Edited #2: Forgot 2 other things.
Saturday, August 22, 2009
Mini Blogs #6
- I found out that I really have good reasons to come back.
- I hate turning down people… Had to do twice 2 days ago……… And once today…
- FTW do you want? First u said "eher nicht" then u wrote me back.
- I don’t know why it’s bugging me so much, when who-I-really-had-a-chance-with is now really happy… Or so I hope…
Tuesday, July 14, 2009
Micro blogs 5
- The cold’s gone, but my nose stay shut. If I can’t have it all, why can’t I have just one good thing in life?
- The itch in the finger’s back…
- Lost the bud on my earphone today… GREAT!!!
- “ja schon ver----- dich aber naja....egal...” TOLL!!
Monday, July 13, 2009
Quickie #5
Vậy là cuối cùng cũng xong cái software khốn khổ, thiệt là mừng quá đi đó mà… 5 tháng nay mất ăn thiếu ngủ (chứ mình không bao vờ mất ngủ), đặc biệt mấy tuần cuối chết lên chết xuống với nó mấy bận mới nhận ra rằng giờ mình mất hết tinh thần tự giác hăng hái chăm chỉ rồi, chỉ làm việc được dưới áp lực nặng nề…
T6 xong phim tranh thủ chạy qua phòng tập 3 tiếng… Cả tháng hơn không đụng tới, lục nghề hết trơn rồi. Mà cũng tại ham hố lên net down cái bản nhạc quái quỉ đó về, tập hoài hông được làm nản ghê…
Về nhà lao lên giường ngủ liền 8h tối tới 9h sáng, ngồi dậy lọ mọ gì đó, mà chắc là chỉ có farm fiếc thôi, rồi gục tiếp thêm 3 tiếng. Vậy mà tới đó vẫn ngủ được tiếp 9 tiếng liền…
Sau khi ngủ dậy thì tinh thần thoải mái phấn vấn phơi phới, tự cho mình 1 ngày không làm gì, vậy thôi… Mà cũng không được bao lâu, lại quay trở về trạng thái bình thường.
Trời mấy nay mát lạnh lại rồi, body mình thì nó kêu thích quá thú quá sướng quá. Cái cảm giác trời lạnh nằm quấn mền coi p..him thiệt không còn gì hơn mà. Nhưng khổ cái là mũi nó phản đối, làm mấy nay nằm thoi thóp… chờ… đợi… chờ… đợi… đợi… chờ…………
Thứ ba đi gặp Lud – the King nói chuyện…
Tự nhiên thấy tương lai mù mịt quá ta…
Tuesday, June 30, 2009
Mini blogs #4
Nhạc đang nghe:
Rachael Yamagata - Parade
Rachael Yamagata - I'll Find a Way
Rachael Yamagata - Even So
Rachael Yamagata - Reason Why
Rachael Yamagata - Elephants
Rachael Yamagata - What If I Leave
Rachael Yamagata - Little Life
Rachael Yamagata - Sunday Afternoon
Rachael Yamagata - Elephants (Instrumental)
Rachael Yamagata - Duet (with Ray LaMontagne)
Rachael Yamagata - Over and Over
Rachael Yamagata - Horizon
Rachael Yamagata - The Only Fault
Rachael Yamagata - Sidedish Friend
Rachael Yamagata - Accident
Rachael Yamagata - Faster
Rachael Yamagata - Pause the Tragic Ending
Ngoài ra còn có:
Nelly Furtado - Manos al Aire [Link]
Nelly Furtado - Manos al Aire
Nelly Furtado - Manos al Aire
Nelly Furtado - Manos al Aire
Nelly Furtado - Manos al Aire
Shakira - Loba [Link]
Shakira - Loba
Shakira – Loba
Cảm giác? Hollow… Broken… Devastated… Way more than given up. Again!
Lý do? Bình thường có khác mấy đâu. 2 tháng trước cũng dzậy chớ đâu
Giờ muốn gì? Không muốn gì hết, chỉ muốn được ngủ mà không phải thức dậy.
Tuesday, April 21, 2009
Mini blogs #3
1. Monsters VS. Aliens
Cuối cùng, sau bao ngày chờ đợi, sau bao lần dự định, sau bao lần dịch dời, cuối cùng mình cũng được thỏa ước nguyện coi được 1 bộ film 3D ngoài rạp. Lần trước đi coi Wall-E nó chiếu digital không thôi là mình thấy sung sướng quá trời rồi. Ta nói hình nó rõ đẹp, sáng sủa, màu sắc tươi roi rói, mà đặc biệt là film chiếu bằng máy chiếu kĩ thuật số nên nó hông có bị trầy xước như film 35mm.
Trước khi đi coi film 3D mình cũng lo lắng, mắt mình cận có coi được không, có nhức mắt hông, cái kiếng xanh đỏ đó nó có làm màu của film bị sai hông, tại có lần Nils nó đem cái kiếng xanh đỏ lên trường coi cái video demo của nVidia thử thấy vẫn có chỗ bị xanh hoặc đỏ.
(còn tiếp)
2. Bảo vệ môi trường
Mình, tự hào là một người Việt Nam sống ở châu Âu, lâu lâu cũng hay hô hào bảo vệ môi trường này nọ kia (còn tiếp)
3. Hàng xóm mới
(chưa viết gì nhưng còn tiếp)
4. Học kì mới
Vậy là học kì mới bắt đầu rồi nha. Mình nghỉ học được 2 tháng hơn chứ tính ra nghỉ được có 1 tuần trọn vẹn, không lo thi cử, không lo làm bài nộp, mà được cái dzu dziên là tuần đó… bịnh.
Mà thôi, dù sao cũng ăn cũng ngủ đủ rồi, học kì mới lại cố gắng học tập tốt lao động tốt bù lại cho kì vừa rồi. Bữa nhìn cái lịch học kì mới mà choáng váng
. Tính ra học có 2 môn à
. Nói vậy thôi chứ 2 buổi thầy nói (chắc không đi rồi đó), 3-4 buổi làm bài + nghe Tutor nói. Nhưng còn cái quỷ Software thực hành kia yêu cầu tuần phải ngồi viết code 10 tiếng với 2 đứa chung nhóm… Nhưng vậy là khỏe re rồi đó, nhớ lại học kì trước thiệt kinh hoàng, 8 môn chưa kể Übung (Practice). Bởi mới nói cái học kì vừa rồi nó xì trét xì tin gì đâu…
5. Chasing Pavements
Chasing Pavements thì chắc ai cũng biết, cái cô hát dzề mối tình đầu của cổ, mà cái câu chủ chốt trong bài là cổ thắc mắc hông biết có nên chạy theo cái pavements (lề đường chăng?) hông (nhìn tướng cổ chắc mình hiểu lý do sao cổ đắn đo dzữ dzậy ), dù là cái pavements nì nó hông dắt tới đâu. Còn cái pavement đó nó là metaphor (ẩn dụ chăng?) cho cái gì thì chắc ai nghe cũng biết hén.
Nhưng hông phải ai cũng biết bài thứ 2 trong Single đó, như một câu trả lời, một quyết định…
2. That’s it. I quit. I’m moving on.
Hehe, có nhiều sự thật dù đã biết, nhưng nghe nói ra (hay đọc được) vẫn cảm thấy đau lòng… Tại sao tại sao?
Thursday, March 12, 2009
Mini Blogs 2
Đang ở Hannover, mới từ Hamburg về.
Kiệt sức....
Bực bội bài bạc...
Nhớ nhà... Nhớ cái giường... Nhớ những ngày nằm dài không lo nghĩ...
Buồn...
... ngủ.
Washington D.C. và đâu đó Thailand…
Má ơi pa T. này ngáy ghê quá…
Wednesday, February 11, 2009
Mini Blogs
2. Bịnh quá...
Khổ quá...
Mệt quá...
Buồn quá xá...
Ngày nào cũng ngáp ngáp như cá mắc cạn khổ sở quá đi trời ơi
3. Ê mấy bạn, mình dạo này chán ăn nên giảm kí giờ thân hình fit quá xá, mặc quần cài nút vừa luôn
4. Sao kì này thấy kinh hoàng quá... 2 kì trước nhởn nhơ mà cũng trót lọt sao kì này xì trét quá xá... Ăn không ngon ngủ không yên
5. Nhưng mà tháng 3 hy vọng vui nè, dự định đi bụi lung tung: Hannover với Thụy Sĩ... Chỉ mong là kế hoạch không bị thay đổi gì
PS. Thiệt nản 360, chắc quay lại xài blogspot wá